Thu đến thu đi
tình cứ rơi Hồn thu lá úa rụng
tơi bời Gió hong thềm trắng
nghiêng khe lạnh Trăng rớt động
vàng ngã lũng phơi Thu nhớ thương ai
mòn đáy nước Thu chờ đợi khách
rách chơi vơi… Đông qua Xuân lại
Hè, Thu tới Đứng lặng mình thu
bạc giữa đời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét