Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

MÀU LAM TÔI YÊU

                        Cũng những buổi chiều chủ nhật , bước chân nhẹ nhàng thanh thản , rồi những buổi chiều chủ nhật lòng đầy lo âu , chân như nặng trĩu bước đi hay dừng ? lòng tự hỏi lòng cũng khói lam chiều chơi vơi lòng tôi chơi vơi vì màu hương khói đã in sâu vào tâm hồn từ khi còn mang dây đeo , ngày ấy quê tôi còn nghèo lắm những mái tranh san sát kề nhau xung quanh ruộng đồng bao bọc cứ     mỗi buổi chiều về từ mái nhà tranh màu lam phảng phất lượn lờ chan chứa bao điều , ở nơi ấy có người mẹ ngồi chờ những người thân để cùng nhau ngồi quây quần dưới mái ấm gia đình bên mâm cơm đạm bạc mà hạnh phúc cứ tuôn trào , ôi màu lam đơn sơ  cứ  thế theo tôi suốt cuộc đời này . Chiều nay , cũng nắng vàng nghiêng bên mái chùa ,cũng những bước chân non bên những dấu chân xưa là những bàn chân mới kẻ đến người đi nhìn lại mình vai áo đã sờn mấy lượt thở dài thôi chúng ta chia tay nhau để mùa hè sau gặp lại chợt bắt gặp những đôi mắt ngây thơ ngơ ngác sao nỡ đành buông tay, bước tới hay dừng ? Giữa phố thị ồn ào xô bồ đường làng đã bê tông cổng ngõ đã bê tông , lòng người cũng phải bê tông... Màu lam tôi yêu có phải sắp rời xa trong tôi ? Những mái tranh xưa có còn không .                                                                                                                                                   


























Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét