Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

GÓC SÂN VÀ KHOẢNG TRỜI

                             Anh ngồi im lặng như một đứa bé trong góc sân quen thuộc , những kỷ niệm thoáng qua anh đang bay giữa khoảng trời mênh mông trên vùng đất thân yêu mang theo  hương lúa mùa chín vàng , xa xa cánh đồng cỏ xanh mơn mởn một thời anh nằm sóng xoải mà nghe hơi thở của quê hương , thế giới rộng lớn chung quanh , anh đang thuộc về nó , nhìn lại mình giữa cái tôi của tự tin và bản ngã của cái tôi sao mà thù nghịch nhau , anh không thể nào thoát qua được cái bản ngã ấy , rồi một ngày nữa sắp qua góc sân nhỏ hẹp mà khoảng trời mênh mông , có những điều chỉ giải thích được bằng lời nói dễ dàng hơn viết ra nhiều . Tôi đi tìm tôi .





























































4 nhận xét: