Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

                         SAU CƠN TỈNH LẠI

Chiêm bao mộng giữa ban ngày
Tỉnh ra mới biết uống say quá trời
Hỏi chai - chai chẳng có lời
Hỏi ly - nghiêng ngửa
Hỏi đời - bể dâu        
Hỏi người - còn ở đẩu đâu
Hỏi mây, hỏi gió - dãi dầu tới lui
Hỏi lòng - chẳng biết buồn vui
Hỏi thiên thu - chỉ sụt sùi cát bay

( Muốn Quay Về Núi )
                        Nguyễn Đình Lương

Đọc thơ Thầy thật xúc động ! Nhớ Thầy ghê …Thầy ra đi …còn để lại cho đời những vần thơ hay tuyệt , chắc lọc nhiều suy tư , bồng bềnh như mây như gió…

                 CÕI LẠC
                           Vọng nhớ Thầy Nguyễn Đình Lương


               Thầy về ngồi dưới chân mây .
               Qua cơn mộng mị gác tay mỉm cười .
               Thế gian gởi lại cho đời .
               Vỗ đàn hát khúc : _Biệt ly kiếp người !
               Uống cho …
               Trời đất lăn quay .
               Uống cho …
               Thiên hạ tỉnh say hóa cuồng .
               Nghe trong lời nói trần truồng .
               Dư âm đọng lại: _Cội nguồn nguyên sơ !

               Nguyễn Ngọc Thơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét