Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Thơ NHƯ VŨ- TA VỀ THÔI



                                        TA VỀ THÔI
   

                         

Mẹ sinh ta ra đời

Là mở cửa bầu trời

Tay , chân bơi chới với

Miệng khóc , cười chơi vơi…



                                                Từ đó ,

     _Ta vào đời !

                                                Đắm  chìm trong luật chơi

                                                Say đam mê hút trắng

                                                Nhỏ giọt  tình đầy , vơi

           

                                               

                         Rồi gió bên thềm rối

Mộng bồng bềnh mây trôi

            Bóng thời gian hấp hối

                       Hương nắng một màu vôi…



                                                          Chiều nay ,

                                _ Nhìn lá rớt

                                                         Nghe tim mình đơn côi

                                                        Nụ cười trơ khô khốc

                                                       Thả hồn…

       _Ta về thôi !



                                                                     Sài Gòn 2012

                                                                                    Nguyễn Ngọc Thơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét