Làm Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử: Dễ Hay Khó?
Đọc bài viết Làm Huynh trưởng GĐPT Dễ hay Khó trên www.gdptkiengiang.com thấy hay và phù hợp. Xin phép được đăng trên gdptphuocson để mọi người tham khảo.
Trên đời này, làm bất cứ nghề gì cũng đều có cái dễ và cái khó. Nhưng
làm nghề huynh trưởng Gia Đình Phật Tử lại có những cái dễ và cái khó
“khác người”. Nếu bạn cho là tôi nói quá thì xin hãy đọc hết bài này rồi
bạn sẽ thấy.
Trước hết, ta hãy nói về cái dễ của nghề
huynh trưởng. Ai cũng biết thời buổi này tìm một việc làm thật là khó.
Có người tốt nghiệp hai, ba bằng đại học mà nếu không có “nhất thân, nhì
thế, tam tế thổ địa” thì cứ ở nhà chờ cho dài cổ đến nổi cái bằng mốc
meo hoặc mối gậm hư luôn. Trong khi đó muốn nhảy vào nghề huynh trưởng
thì không cần thân thế hay đút lót gì cho ai, thậm chí còn được động
viên, mời gọi một cách tha thiết nữa !
Còn một sự dễ nữa
là khi đã được công nhận là huynh trưởng GĐPT rồi, bạn chỉ cần bỏ ra mỗi
tuần vài tiếng đồng hồ đến chùa có mặt với anh em, thực hiện sự phân
công của ban huynh trưởng như dạy một bài giáo lý, một bài hát, một tiết
hoạt động thanh niên hoặc cho một hai trò chơi nhỏ… thế là bạn đã hoàn
thành nhiệm vụ một cách xuất sắc rồi.
Nếu hôm chủ nhật nào
đó bạn bận việc gì không thể đến chùa sinh hoạt được thì bạn chỉ cần “A
lô” một tiếng rồi an tâm ở nhà, chẳng ai trừ lương, chẳng ai cúp tiền
thưởng cuối năm của bạn. Thậm chí – nói xin lỗi các anh huynh trưởng
chưa bỏ được thú vui nhậu nhẹt – ngày chủ nhật mà lỡ vui thú “chén anh
chén tôi” với bạn bè, bạn cũng cứ an tâm ở nhà tiếp tục cuộc vui. Nếu
gia trưởng hay liên đoàn trưởng có trách cứ thì bạn chỉ cần cười trừ và
nói vài câu “thông cảm”, thế là xong. Không cấp trên nào ghi những lỗi
này vào sách tịch của bạn để trừ điểm bạn khi xét xếp cấp cho bạn sau
này.
Còn một cái dễ nữa của nghề huynh trưởng là bạn muốn
bỏ nghề lúc nào cũng được. Đứng bên ngoài nhìn vào chẳng thấy việc bạn
bỏ nghề gây hậu quả xấu nào cho bản thân và những người chung quanh. Đa
số trường hợp bò nghề lại mang đến cho bạn và gia đình nhiều hiệu quả
tích cực hơn trong cuộc sống gia đình. Tổ chức chúng ta hiện có một đội
ngũ “cựu huynh trưởng” trong cả nước lên đến hàng vài ngàn người chứ
không ít. Đó là những người đã từng có thời gian ở trong nghề huynh
trưởng. Trong số ấy có người vẫn còn cảm tình sâu đậm với màu áo lam,
nhưng cũng có người đã phai nhạt đi bao kỷ niệm thân thương của một thời
đứng dưới lá cờ Sen Trắng.
Tóm lại, những cái dễ của nghề
huynh trưởng là : dễ vô, dễ ra, dễ làm. Thế nhưng chính những cái dễ ấy
lại là những cái khó của nghề huynh trưởng GĐPT ! Một huynh trưởng chân
chính phải vượt qua được những cái dễ ấy để trở thành huynh trưởng đúng
nghĩa của tổ chức Áo Lam. Để được sống lâu dài với nghề, người huynh
trưởng phải chiến thắng biết bao thử thách nội tại và ngoại cảnh. Chỉ
một điều đơn giản thôi, đó là việc bạn sống với màu Áo Lam từ khi bước
chân vào Đoàn cho đến ngày làm ông nội, bà ngoại cũng là một thử thách
khó vượt qua đối với nhiều người.
Thử thách đầu tiên là
những người trong gia đình. Trong tất cả các tôn giáo trên trái đất này
chỉ có Đạo Phật là duy nhất chấp nhận “tự do tín ngưỡng” tuyệt đối. Vì
vậy mà trong một gia đình có khi ông bà cha mẹ tin Phật mà các con lại
không; có khi cả nhà không ai tin Phật nhưng lại có một mình bạn là
huynh trưởng GĐPT ! Đó là trở ngại không nhỏ nếu bạn rơi vào trường hợp
thứ hai.
Thử thách kế tiếp là việc học. Không có bậc cha
mẹ nào đồng ý cho bạn đi sinh hoạt GĐPT nếu bạn đang học cấp III. Nếu
bạn thi đậu vào một trường đại học hay cao đẳng nào đó thì việc đi sinh
hoạt GĐPT của bạn là một thử thách nghiêm trọng đến tương lai của bạn
(ít nhất là đa số người tin như thế)
Thử thách thứ ba là
công ăn việc làm. Tôi đã chứng kiến nhiều huynh trưởng có năng lực, có
lòng yêu mến màu Áo Lam, có lý tưởng hoằng pháp v.v… nói chung là một
con người đầy tương lai xán lạn trong nghề huynh trưởng. Nhưng vì công
ăn việc làm, anh (hoặc chị) ấy ngày càng thưa đi sinh hoạt, ít tham dự
các kỳ trại, ít thấy bóng dáng ở các cuộc họp ban hướng dẫn… Rồi đến một
ngày nào đó được biết anh (chị) ấy đã xin nghỉ sinh hoạt có thời hạn.
Danh từ “có thời hạn” ở đây xin các bạn hiểu rằng nó sẽ trở thành “vô
thời hạn”!
Tình hình kinh tế gia đình của huynh trưởng
cũng là một thử thách lớn lao khó vượt qua. Ở đây có hai thái cực mà
ngày xưa Phật đã dạy trong kinh : “Người giàu thì khó tu, mà nghèo đến
độ bần cùng cũng khó tu”. Lời dạy của Đức Phật thể hiện rõ rệt trong
thực tiễn con đường đến với Đạo Phật, đến với GĐPT của đại đa số anh,
chị huynh trưởng.
Thử thách cuối cùng từ bên ngoài làm trở
ngại việc hành nghề huynh trưởng của bạn chính là … người hôn phối của
bạn (nếu người ấy không là huynh trưởng). Thật khó chấp nhận một người
chồng hay người vợ bỏ nhà trong ngày chủ nhật, vô chùa “chơi đùa với đám
con nít” một cách vô bổ ! Có rất nhiều anh chị không vượt qua nổi cái “
Ải ” này.
Cứ cho là bạn đã vượt thắng tất cả khó khăn bên
ngoài như tôi vừa trình bày trên đây, thì một loại thách thức khác khó
vượt qua hơn lại đến với bạn. Đó là những thử thách xuất phát từ nội
tâm của chính người huynh trưởng chúng ta. Ở đây chúng ta không kể đến
hạng người đến với nghề huynh trưởng để mong kiếm chác lợi danh, đến lúc
thấy ra cái nghề này quá cực mà chẳng được lợi danh gì cả , thế là tìm
lý do rời bỏ nghề.
Tôi muốn nói đền những người đến với nghề huynh
trưởng GĐPT bằng cái tâm trong sáng và bằng tình yêu màu Áo Lam. Cũng
giống như đại đa số người đến chùa tu học. Những thử thách này thường
được đổ cho là tại “nghiệp”. Thực ra, chính là tại mình chưa đủ công phu
vượt qua chính mình nên sinh ra phiền não và buông bỏ con đường tu, con
đường theo nghề huynh trưởng mà thôi !
Nay, chúng ta tiếp tục nói với nhau về cái khó khăn, trở ngại xuất phát từ nội tâm người huynh trưởng. Mời các bạn xem tiếp.
Trở ngại thứ nhất chính là tính bồng bột, háo thắng của tuổi thanh
niên. Bồng bột nói nôm na là nóng vội. Người mới bước chân vào nghề
huynh trưởng thường lý tưởng hóa mọi việc, tưởng rằng cái gì cũng suôn
sẻ tốt đẹp, mong cho việc gì cũng chóng vánh thành tựu mà không hề nghĩ
đến những thử thách trở ngại luôn rình rập. Khi đụng phải việc gì bất
như ý, anh chị ấy thường đổ lỗi cho khách quan và lý tưởng cũng mau
nguội tắt nếu không có người lớn bênh cạnh kịp thời khuyên bảo.
Háo
thắng cũng là một trong những nhược điểm của người mới trưởng thành,
nhất là những anh chị học giỏi, được cha mẹ cưng chìu, bạn bè nể phục.
Người háo thắng khó chấp nhận ai làm trái ý mình, vì vậy ít khi sống hòa
hợp lâu dài với tổ chức GĐPT.
Ngược lại với người bồng bột, háo
thắng là người lười biếng, dễ duôi. Hạng người này thường xem mọi việc
trên đời chẳng có gì là quan trọng, xem sinh hoạt GĐPT chỉ là trò chơi
tạm bợ, vui thì đi sinh hoạt, buồn thì nghỉ ở nhà hoặc đi tìm trò khác
vui hơn. Người loại này thường lánh nặng tìm nhẹ, lúc nào vui vẻ thì
thấy anh chị ta xuất hiện , nhưng vào những lúc sóng gió, khó khăn thì
không thấy bóng dáng anh chị ta đâu. Hạng người này được đời ban cho xú
danh là “kẻ cơ hội”
Hạng người này nếu có thiện duyên được mặc
chiếc áo Lam lâu dài thì cũng chỉ là loại huynh trưởng “hạng hai”, chẳng
bao giờ là người huynh trưởng đích thực.
Không hiểu sao trong đạo
Phật chúng ta có nhiều người tu theo kiểu “lục bình trôi” như vậy nhưng
lại được một số người cho rằng như vậy mới là “thong dong, tự tại”, mới
là “giải thoát” ? !
Trở ngại thứ ba là tánh đố kỵ, không muốn ai
giỏi hơn mình. Hạng người này thường không kính trọng người trên, không
thương yêu kẻ dưới, chẳng hòa hợp với đồng đội, hay nói xấu sau lưng các
bạn đồng song, hễ có dịp thì tự khen mình hết lời. Những huynh trưởng
loại này có thể cũng có một số năng lực, nhưng chỉ làm công tác “món”
chứ không thể làm chỉ huy, lãnh đạo ai được.
Họ rất thích xuất
hiện, khoe mẽ với mọi người, mọi lúc, mọi nơi. Họ hay quát nạt kẻ dưới
trước mặt mọi người để họ cảm thấy mình được “lên mặt” trong chốc lát.
Suốt đời không nghe họ mở lòng ban phát một lời khen tặng cho ai, nhưng
ai khen họ thì họ sung sướng như kẻ ăn mày nhận được vài đồng xu của
người qua đường. Hạng huynh trưởng này ở bất cứ đâu cũng đem lại sự khó
chịu cho mọi người. Nếu lỡ họ là cấp chỉ huy thì tập thể do họ chỉ huy
không bao giờ được một ngày yên tĩnh.
Nói cho cùng, giá trị đích
thực và căn bản nhất của một huynh trưởng GĐPT nằm ở chỗ: anh, chị hãy
tìm đến một ngôi chùa hội đủ nhân duyên thành lập ở đó một đơn vị GĐPT;
quy tụ huynh trưởng và đoàn sinh đến sinh hoạt; dần dần phát triển thành
một đơn vị GĐPT đông vui, vững mạnh, sinh hoạt nề nếp, lục hòa, đem lại
hiệu quả tu học cho tất cả mọi đoàn viên, được Thầy trụ trì thương ,
được các Phật tử trong đạo tràng tin tưởng và các đơn vị bạn nể phục.
Anh, chị nào làm được điều đó chắc chắn xứng đáng là một huynh trưởng
giỏi, một Phật tử chân chính, là tinh hoa của tổ chức Gia Đình Phật Tử
Việt Nam.
Giá trị chân chính của nghề huynh trưởng không phải ở
chức vụ trong Ban Hướng Dẫn, không phải ở địa vị trong Ban Trị sự Giáo
hội cấp này cấp kia. Dĩ nhiên chỉ có những anh chị huynh trưởng tài đức
mới được BHD hay BTS mời vào, nhưng thực tế cũng đồng thời cho thấy
không ít huynh trưởng cố công chạy chọt vào BHD, BTS nhưng có làm được
điêu gì ích lợi cho tổ chức, cho Giáo hội đâu!
Chúng ta hãy so sánh
giữa một người làm giám đốc cơ quan với một huynh trưởng làm gia trưởng
(hay liên đoàn trưởng) một đơn vị GĐPT để thấy giá trị của nghề huynh
trưởng :
GIÁM ĐỐC CƠ QUAN :
1)Được Nhà nước trả lương và được hưởng nhiều chế độ khác
2)Điều hành cơ quan bằng quy chế và kỷ luật lao động có sẵn. Nhân viên
tuyệt đối tuân lệnh thủ trưởng, ai không tuân lệnh có thể bị kỷ luật.
3)Cơ quan nào cũng có hệ thống ban ngành chặt chẽ; có thủ trưởng cấp
trên chịu trách nhiệm đôn đốc, giúp đỡ; có sự hợp tác và hỗ trợ từ các
đơn vị bạn trong các mặt hoạt động
4)Người giám đốc nếu bị cấp
trên đối xử không công bằng có quyền khiếu nại với cấp cao hơn để giúp
cho cơ quan hoạt động tốt hơn
5)Một cơ quan dù có “tệ” cách mấy cũng không thể giải tán (trừ khi giải tán do có chủ trương của Nhà nước)
HUYNH TRƯỞNG GĐPT :
1)Không ai trả lương, đa phần phải móc tiền túi chi cho hoạt động
2)Điều hành Gia đình bằng tình cảm của một người anh, người chị. Đối
với cấp dưới chỉ có sự thuyết phục bằng cách nêu gương tốt để đàn em
tuân phục.
3)GĐPT hoạt động độc lập, sự giúp đỡ từ cấp trên
(Ban hướng dẫn) và sự hỗ trợ từ các đơn vị bạn chỉ mang lại hiệu quả
tương đối.
4)Một GĐPT nếu bị thầy trụ trì và các Phật tử trong
đạo tràng đối xử không tốt thì chỉ có cố mà nhẫn nhục chịu đựng chứ
không thể khiếu nại lên cấp nào xử được.
5)Một đơn vị GĐPT bất cứ lúc nào cũng có thể bị thầy trụ trì giải tán. Huynh trưởng và đoàn sinh tan rả “không kèn không trống”
Vậy, làm huynh trưởng GĐPT là dễ hay khó ?
Câu trả lời xin dành cho các bạn.
nguồn: gdptkiengiang.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét