Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014

Không đề

                          Cũng những giọt nắng vàng rơi rắt dưới sân chùa có lúc thì thầm kể lể như lời tâm sự cùng tấm lòng áo Lam , những giọt nắ́ng của những buổi chiều chủ nhật đôi lúc chói chan trong gió vui đùa cùng đàn oanh vũ , bên những bước chân ngây thơ hồn nhiên cùng gia đình hân hoan ca hát , cũng những giọt nắng buổi chiều nay sao như thầm trách ngoảnh lại thấy mình như có điều gì đáng trách, khi nhìn đoàn sinh mỗi ngày mỗi thưa dần niềm tin đã cạn nghe như chua xót chỉ còn biết mơ về những tháng ngày xa xưa mà không dám nghĩ đến ngày mai khi kỷ niệm một thời như sắp xa bay chỉ còn trong lòng ngổn ngang lo lắng biết cậy cùng ai thôi thì cứ đi cho trọn đời Lam hay là bỏ cuộc giữa chừng? Giọt nắng chiều nay nghe sao như chao đảo trong gió chiều , ôi . Một chiều nao nao .
                                                                         Như Chơn , chiều Phước Sơn .

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét