THUNG LŨNG NHỚ ĐÔNG
Ai về thung lũng đông thương nhớ?
Dốc Đá le le
Eo Gió lạnh mù sương
Nghe chim tu hú
Cắc cu dội rừng…
Ôi, Núi Đất lở
Tình bạc nửa bờ
nghiêng
Nước lũ quét, đá
trôi chiều tứ xứ!
Tôi lạc lưng đời
rây gió hú
Bỏ trời thung nhớ
Em cô đơn!
Bỏ rừng, bỏ núi, suối
chơ vơ
Mỏm đá trắng vẫn đứng
đo tình mưa nắng!
Vỡ thời gian đông cứng
Sắc rêu xanh
Bão rét khép mùa
hoang...
Về lặng một mình
Bên khe nhớ
Tóc bạc trắng… ba
mươi năm
Úa màu thung ngún cháy
khô tôi
Đông ơi!
Đông ơi
Lá rơi từng chiếc rớt se lòng
Thung lũng mùa này
Xưa, em hái mật
trong tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét