Thứ Sáu, 21 tháng 10, 2011

                 TƯỞNG NHỚ 
CỐ TÁC GIẢ "CỎ LẤM BỤI ĐƯỜNG"

Anh đi như hạc ngày thu ấy,
Tiễn bước phiêu linh cuối dặm trời.
Người thương nuối tiếc dâng niềm nhớ,
Nhìn án mây trôi hoá ngậm ngùi.
          
          An nhiên anh sống như đã sống,
          Cũng dáng hào hoa tự thuở nào.
          Bình sinh một cốc đôi câu nhỉ!
          Trên ấy bây chừ có đổi thay?

Tưởng anh gác chuyện trăm năm cũ,
Nhẹ cánh tang bồng du lãng du.
Đời hay - nên có - vần thơ dở,
Cát bụi quay về cát bụi thôi.

          Thôi thế ân tình - giã biệt thôi,
          Người đi khuất bóng dáng ai rồi.
          Vô thường - có lẽ là như vậy,
          Tạm gác nhân sinh một kiếp người.


                             Em Nguyễn Như Hạnh


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét