Than ôi!
Ngọn đèn leo lét,
đêm tối mịt mùng.
Nhớ dáng ai râu tóc lung tung,
quần xà lõn khập khừng nằm, ngồi, đi, đứng.
Trong vũ trụ có lúc mưa lúc nắng,
chốn hồng trần có kẻ tỉnh người say.
Nhớ linh xưa không là bên nhau, nhưng tà tà uống rượu tổ cha.!...
Trăm cay ngàn đắng,
đêm mưa , ngày nắng.
sóng nộ cuồng phong
đèo cao dốc cả,
muôn dặm gai chông,
hẻo lánh thôn quê,
phố phường xe cộ...
Hồn đều say tuốc luốc.
Ấy có lẽ đêm mưa rả rích.
Buồn nhớ khôn khuây,
rượu vài chung cho lòng quấy quá...
Buổi bình minh
sau đêm dài thức ngủ,
mộng mỵ lòng mang,
tâm thần hoảng loạn.
Rượu đôi tuần trí hoá lại khai thông,
Lúc hoàng hôn,
ôi !thương nhớ vô chừng ,
ôm dĩ vãng
ngập ngừng trong cát bụi.
Rượu khề khà khệnh khạng dấy lại bình sinh.
Nghe đâu đó " dục phá thành sầu tu dụng tửu"
cứ tu vô cho tan tác đau thương,
cứ tu vô thân khoẻ mạnh bình thường...
Cũng như thể Gà ăn phải kẽm.
Lưu- Lý say đâu, nằm ở chốn nào, sao tệ hạ trề môi nhún mỏ?
Ai nấu đế, ai bày trăm thứ rượu, cho say sưa xé ruột cào gan!
Hồn khi say mặt mũi đỏ gay, đầu quặt quẹo chân tay quờ quạng.
Thương thay!
Ngã nghiêng ngã ngửa,
tinh lạc phách xiêu,
tiêu điều râu tóc.
Miệng phều phào láp ngáp,
mũi dãi lòng thòng,
ngụp, lặn, lết, bò hang cùng ngõ cóc.
Kiếp con người hiện rõ nỗi trầm luân.
Trong hôn mê hồn tan theo gió,
ngào ngạt trầm hương,
quanh quanh trăm sắc,
Trúc thầy huệ, Tùng thầy tặng xanh ngắt gió hiu hiu-
Lá trúc trổi nhạc thiều bóng nhạn,
Chim in đáy nước đìu hiu.
Ăn thì ít, uống thì nhiều,
Ham chơi quá nên hồn đà vắn số!...
Lúc sanh thời có say sưa thất thố,
Lìa trần ai thôi cũng tha cho!
Miếng mồi khô,
Ly rượu bọt,
Nghĩa bạn bầy có linh hiển về đây mà hít!
Thượng hít...
Nguyễn Đình Lương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét