Gia đình Phật Tử Phước Sơn - qua Blog quangtrungbinhkhe đã làm quen với Phật tử Như Vũ - Nguyễn Ngọc Thơ. Một người con của quê hương Tây Sơn, dù xa quê nhà đã lâu vì mưu sinh, nhưng vẫn nặng lòng với quê hương xứ sở. Như Vũ thường viết những bài thơ ắp đầy tâm trạng, đau đáu những nỗi nhớ quê nhà. Những luỹ tre, bến nước, suối đá, hàng cây... quen thuộc ngày xưa trên đường đi học, đi chơi... thường hiện lại trong thơ anh . Có lẽ chỉ có thơ mới giúp hình bóng quê nhà gần anh hơn dù không gian xa cách ngàn trùng...
Gia đình Phật tử Phước Sơn xin giới thiệu tâm sự và bài thơ mới của Như Vũ - Nguyễn Ngọc Thơ .
KÍNH GỞI:_B B T GĐPT PHƯỚC SƠN
_ THẦY ĐẶNG NGỌC LÂM
_ANH gdptphuocson
Đây
là bài thơ mới nhất em vừa làm trong rằm Tháng Giêng vừa rồi ! Bài thơ này em dự
định gởi đăng trên Báo GIÁC NGỘ NGUYỆT SAN sắp tới, vì Mùa xuân đã sắp tàn…theo
Lời Ngỏ đầu Xuần2012 trên báo Giác Ngộ của Thầy Hòa Thượng Thích Trí Quảng…
Nhưng
nay vì có duyên với “ Cây Thị” cổ trước Chùa Phước Sơn xưa em thường về Ngoại
đi ngang qua…,có duyên với Thầy Lâm và Anh cùng Đoàn sinh Quê Nhà…Vậy em xin gởi
về để thể hiện tấm lòng thành của mình trước cửa
TÂM XUÂN
Dòng đời tựa áng mây trôi.
Sắc
xanh như nước biển_ trời mù khơi.
Em về !
Hứng giọt mưa rơi !
Sóng
vương mắt lệ cuối trời tiễn đưa…
Hoàng
hôn! Nghe nắng chiều thưa.
Hơi
xuân còn đọng trên tà áo xuân.
Đào hoa
mấy nụ tần ngần.
Tình
xuân một thuở chín mòn gót chưa ?...
ĐI_ VỀ trong
cội gió mưa.
Áo xanh
xưa ấy hóa ra vô thường.
Đâu đây
vẳng tiếng môi hường ?
Chợt
nghe tâm thức vỗ trường HOÀNG HOA…
Ta về !
Gội rửa hồn ta.
Hòa
chung sắc biếc TRĂNG ngà vị tha.
Mười
phương đồng trụ một nhà.
Tịch
nhiên hư khúc tỳ bà…là XUÂN !
Sài
Gòn,Xuân 2012
Như Vũ_Nguyễn Ngọc Thơ
Như Vũ_Nguyễn Ngọc Thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét