Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

THƠ Như Vữ- HỒN VIỄN XỨ

KÍNH GỞI : _ BBT gdptphuocson mến !



                        Xuân đã tàn ! Mùa Nhập Hạ lại đến…! Hạ cũng bắt đầu đang về qua sắc hoa phượng vĩ _ Em chợt nhớ hàng phượng các anh chị trồng ,dọc bờ sông Côn trước Trường Quang Trung dạo nọ đọng nhiều kỷ niệm khó quên…

                        Đây là bài thơ tâm huyết trong số sáng tác của em xa Xứ …Nay xin gởi về gdptphuocson…Chúc anh chị luôn bình an và hạnh phúc     !





                                              HỒN VIỄN XỨ

                                   

                                    Qúy tặng Thầy Thích Thanh Hiển và Anh Nguyễn Đình Thi.
                                                                                   

Chợt nhớ Hầm Hô tuổi dại khờ .
Trời xanh mây, nước hóa bơ vơ .
Tây Sơn  ngày ấy xa từ biệt !
Đồng lúa thơm vàng dạ ngẩn ngơ …

Mới đấy bao năm tàn giấc mộng ?
Bạc đầu xanh, mòn gót lãng du .
Quá nữa đời trai còn lận đận,
Thân gởi quê người thẹn gió thu .

Chạnh nhớ ! Đền xưa hương khói tỏa,
Bên thềm Kiên Mỹ, bóng me ru .
“Áo vải cờ đào”  _Đao, kiếm bạc !(1)
Trời Tây hừng hực khí thiêng rơi…

Hàng phượng trước Trường xưa có thắm ?
Hạ về ! Say nắng rớt bâng khuâng.
Ra đi bỏ lại hương tình cũ.
Khát nước Sông Côn - Nẫu Đá Hàng !

Ghềnh Ráng vẫn chờ ghe dưới bến
Nghe Hàn thổn thức “Bán tơ trăng”…(2)
                     Còn chút rượu nồng : _ Ta uống cạn !
                     Mai về tìm lại “Bến My Lăng” .(3)
                                   
        Xả hết trong lòng bao vướng bận ,
                      Đêm soi mình …
                      Nghe thác vọng mây trăng !

                                                        Sài Gòn hạ 2010
                                               Như Vũ_Nguyễn Ngọc Thơ
                                                                       
v CHÚ THÍCH :                                                                      
                
 (1)Trích trong “Ai Tư Vãn” của Ngọc Hân Công Chúa
(2Trích thơ Hàn Mặc Tử
 (3) Trích“Bến My Lăng” của nhà thơ Yến Lan

2 nhận xét:

  1. Như Vũ thân mến!
    Xa xứ mà còn lưu luyến, vấn vương những bóng me ru, hàng phượng cũ thì có gì phải thẹn với gió thu nhỉ?

    Đá cứng không mòn "gót lãng du"
    Quê người - Nắng nhớ "bóng me ru"
    Trường xưa - Phượng giữ "hương tình cũ"
    Xả hết lòng - Sao "thẹn gió thu".

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em rất vui được Anh chia sẻ chân tình qua bốn câu thơ”ĐỒNG CẢM”,làm em rất xúc động…

      Chỉ biết “Nhớ”mà không làm được dzì cho quê hương mình, nên lòng em thấy tự “thẹn”.anh Thiiasao à !

      Rất mừng được biết Anh về dẫn dắt đoàn sinh phật tử Phước Sơn…Lâu nay,em biết tin Anh qua anh Tuấn và anh Trường Nghị…Chúc Anh Chị luôn vui&hạnh phúc !Cho em gởi lời thăm Cô(vợ Thầy Lương)nhé !

      Cảm ơn Anh !

      Xóa