THƠ Trần Dzũ Sanh.
Rồi ngày em khôn lớn
Dạo chơi trong mảnh vườn
Tay cầm chơi mảnh đạn
Với tất cả bình thường
Rồi ngày em khôn lớn
Ruộng hoang em xới cày
Xương nào phơi trên đó
Nào đâu em có hay
Rồi ngày em khôn lớn
Quê hương ta thanh bình
Đêm không còn tiếng súng
Em không còn nhớ anh.
Rồi ngày em khôn lớn
Bạn bè anh ai còn
Đâu còn ai kể lại
Nỗi buồn của nước non
Bạn bè anh đã chết
Và rồi anh cũng chết
Để lại cho đàn em
Duy một tờ di chúc
Rồi ngày em khôn lớn
Với tờ di chúc này
Giúp em nhìn rõ mặt
Người thân và kẻ thù
Giúp cho em hiểu được
Mảnh đạn rơi trong vườn
Xưa cày nát quê hương
Bao nhà tan cửa nát
Và cũng tờ di chúc
Giúp cho em hiểu rằng
Xương trắng rơi trên đồng
Bạn bè anh nằm đó
Em cầm tờ di chúc
Đọc được cảnh qua phân
Thấy được cảnh lầm than
Quê hương mười năm trước
Sau cùng tờ di chúc
Giúp cho em nhớ anh
Vì hai chữ thanh bình
Đã nằm trong đất lạnh
Rồi ngày em khôn lớn
Quê hương ta thanh bình
Em không còn có anh
nhưng còn tờ di chúc.
Như Liên Trần dzũ Sanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét