Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

Thơ-nhân ngày Tiểu tường Nguyễn Đình Lương



VIẾT VỀ ANH
(Kỷ niệm 1 năm ngày mất)

 

Anh từ đâu chắp cánh luân hồi
Đến với cõi dẫy đầy duyên nghiệp
Tứ đại giả thành số kiếp
Lắm gieo neo tên gọi con người.

Khoát áo sắc không đi giữa đất trời
Chân vấp phải trò đùa nhân quả
Cơn mê tỉnh anh liền quên bản ngã
Chọn nỗi cay đời say giấc mộng bình sinh.

Có tám vạn bốn nghìn lý lẽ để mà tin
Rằng: lúc kịp quay đầu đã là bến giác
Nên anh thích để tâm hồn phiêu dạt
Dù cõi phàm này không phải chốn để rong chơi.

Luật vô thường không sửa nổi đành thôi
Anh thanh thản trở về cát bụi
Bao thanh sắc đời thường bỗng trở nên trần trụi
Quà tiễn đưa anh chỉ chọn một bài ca.(*)

Từ Khánh Phượng

(*) Ca khúc Cát Bụi của Trịnh Công Sơn

                                                       TƯỞNG NHỚ THẦY


NHỚ THẦY  (13.9.ÂL)
Mt năm, âm - dương bit !
Anh đi v nhng đâu,
Gp bao người quen biết,
Núi kia có thay màu !?!?
            
Bi đường nay vn thế,
C lm khóc tang thương.
Mun được đâu h d ?!
Đi quá ... lm nhiu nhương ...!
Ngày tiu tường tưởng nh,
Gói lòng thp nén nhang!
Đt sâu … li chi m...
Đến - đi có mun màng ??
Xót thân người vin x,
Không v được viếng anh.
Nay anh có v d ?!
Xin gi chút lòng thành
Chn xa tưởng nh anh !
Đỗ Kinh Thi
                           Cát Lái,chiu 27.10.12

                                                                     LỜI ĐẤT ĐÁ CŨ


                                                   Kính Tặng Thầy Nguyễn Đình Lương
                                                  Giọt mưa khuya ướt mi em
                                                  Tạ ơn hạ trắng trên đồi hành hương
                                                  Người nằm xuống một người thương
                                                  Nghe lời buồn thánh mình qua phố chiều
                                                  Bến sông biển nhớ phôi pha …
                                                                                 Trần Quốc Dũng
                                                                                                         (Khóa lớp 68 – 75)




CHIM THIÊN ĐƯỜNG

 

Chim Thiên đường
đột tử trong mặt trời lấp lánh
mờ sương

Hồ nước lặng thinh mênh mông đằm thắm
Hoài niệm những vũ khúc
Hoài niệm những bông đùa thiên hạ...
Hoài niệm một vầng trăng quê mình lấp lánh
Hoài niệm thi ca, chuyện vô thường sinh tử,
Hoài niệm những giấc mơ dạ vũ trên carton, canvas
xé giấy áp vào cuộc đời như những bức tranh...

Chim Thiên dường
vĩnh viễn bay đi nơi cuối trời
Mang nặng niềm ưu tư trên đôi cánh
bay vào miên viễn trời mây...

"Cầu đã gãy hồi nào sông vẫn chảy
Rượu cạn rồi tình cũ vẫn còn say... "(*)

CAO VĂN TAM

(*) Bên cầu gãy sông Côn - Thơ Nguyễn Đình Lương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét