GĐPT Phước Sơn xin mạn phép giới thiệu bài thơ của anh Như Liên Trần dzũ Sanh sáng tác vào giữa cuối thập niên 70 viết về ngôi trường mà mỗi chúng ta - những người con Tây Sơn ít nhất một lần bước qua nơi ấy còn vương lại bao nhiêu kỷ niệm.
TRUNG HỌC QUANG TRUNG
( Kính tặng thầy Nguyễn Đồng,
các giáo sư và học sinh Quang Trung )
Tôi sinh ra nằm bên bờ Côn Thuý
Hai tầng cao thanh lịch nhất Phú Phong
Tôi chào đời với nụ cười hoan hỷ
Với niềm vui đang nở vạn tấm lòng
Về phía Tây bắc Phú Phong
Đông bắc Délignon cũ
Như muốn tôi tách rời phố thị
Tôi quay lưng không nhìn thấy Phú Phong
Tôi mở mắt chào đời
Hồi 16 giờ 7 phút
Ông Thứ trưởng cắt giùm tôi núm ruột
Núm ruột cuối cùng khai mạc cuộc đời tôi .
Tôi có người mẹ
Tên là Nguyễn Đồng
Và cha tôi
Những người Tây Sơn hạ
Những người ấy bây giờ đủ cả
Duy có người bảo mẫu
Bây giờ không có ở đây
Thiếu tá Dienst bên kia trời Tây Đức
Có hay chăng giờ tôi ra chào đời
Bên kia trời người mãi mê công tác
Phút giây nào người có nghĩ đến tôi
Mẹ tôi nuôi tôi
Bằng những giọt mồ hôi
Bằng trí óc từng đêm rửa chảy
Và cha tôi cũng vậy
Ngày lại ngày qua mua gánh cuốc cày
Nhịn mặc, nhịn ăn góp lại nuôi tôi
Bằng tất cả chân tình.
Bằng niềm tin sắt đá.
Người Tây Sơn thì lúc nào cũng vậy cả
Đem giọt mồ hôi tưới lấy tương lai.
Tôi may mắn nhờ mẹ nuôi tận tuỵ
Mớm cho tôi từng miếng đá, ciment
Đúc xương tôi bằng cốt sắt dây đồng
Giọt mồ hôi nét nhìn cương quyết
Nên bây giờ tôi đầy khí tiết
Của tình thương người cha
Khối óc già của mẹ
Sự bền gan sắt thép, ciment
Cha tôi suốt đời vẫn nhớ
Mẹ tôi suốt đời vẫn nhớ
Ngày huy hoàng trời mở nhạc đăng quang
Vì hôm qua ngày giỗ tổ Đức Hùng Vương
Và hôm nay ngày sinh ra tôi đó
Các anh chị đừng lãng quên đi nhé
Có bao giờ người quên giỗ tổ đâu
Tôi nương theo ngày giỗ tổ nhiệm màu
Mười một, tháng ba, năm Mậu thân
Là ngày mở hội tưng bừng
Hương hoa nhạc trỗi huy hoàng xiết bao.
Và bây giờ tôi làm thân cung phụng
Núp bóng tôi người đẽo gọt tương lai
Ngồi trên tôi mà vẽ mộng ngày mai
Tôi không bảo nhưng xin người hãy nhớ
Hãy cùng nhau vun xới tương lai.
Các anh hãy nghe cha bảo
Này ngọc ngà châu báu
Đây xe xinh, đây nạm ngọc, đây vòng vàng
Và này đây "khối óc văn minh "
Con hãy chọn thứ nào con thích nhất
Rằng châu báu ngọc ngà quý thật
Song ngày mai huỷ diệt đâu trường tồn
Duy chỉ riêng một khối chữ trong lòng
Sẽ còn mãi đến khi nào con chết
Con bán chữ ăn không bao giờ hết
Thì ngọc ngà châu báu có ra chi
Có ngọc ngà châu báu mà ngu si
Thì chỉ luỵ cho thân mình thôi nhé
Chọn đi con " khối óc văn minh"
Gia tài kia con cất ở trong mình
Không ai cướp và không sao mất được.
Và các anh các chị hãy nghe
Lời mẹ tôi khuyên bảo:
"Ở đời không có gì quý bằng sự học
Ân huệ này chỉ dành cho tuổi xanh
Các anh chị chớ lãng quên
Mà bỏ phí đi quãng đời tươi đẹp
Sự học như con thuyền ngược nước
Không tiến ắt phải lùi
Cố chăm lên các con ơi
Ngày nay học tập ngày mai giúp đời"
Cây tương lai đã mọc lên
Các anh hãy vun xới nhé
Lật sách vở mà soi gương cũ
Lấy gương xưa ta hãy soi chung
Ngàn xưa vang tiếng Quang Trung
Non tây còn đó, tiếng hùng còn vang.
Tôi đứng bên bờ Côn Thuý
Nhìn qua thấy rõ đền Tây Sơn
Nhìn lên thấy rõ Mai Xuân Thưởng
Xung quanh tôi hùng danh vương thơm
Tôi đứng làm gương cho anh soi
Gương xưa còn đó gắng miệt mài
Ngày xưa áo vải nên danh tiếng
Quang Trung gương vàng soi tương lai
Như Liên - Trần Dzũ Sanh
Ghi chú.
- Délignon; Xưởng dệt của Pháp lớn nhất Đông dương
- Ông Thứ trưởng: Thứ trưởng giáo dục.
- Thiếu tá Dienst: Người hổ trợ sắt thép, ciment
- 11- 3 Mậu thân : Ngày cắt băng khánh thành
trường Trung học Quang Trung lúc 16 giờ 7 phút ngày 8-4- Năm 1968.
TRUNG HỌC QUANG TRUNG
( Kính tặng thầy Nguyễn Đồng,
các giáo sư và học sinh Quang Trung )
Tôi sinh ra nằm bên bờ Côn Thuý
Hai tầng cao thanh lịch nhất Phú Phong
Tôi chào đời với nụ cười hoan hỷ
Với niềm vui đang nở vạn tấm lòng
Về phía Tây bắc Phú Phong
Đông bắc Délignon cũ
Như muốn tôi tách rời phố thị
Tôi quay lưng không nhìn thấy Phú Phong
Tôi mở mắt chào đời
Hồi 16 giờ 7 phút
Ông Thứ trưởng cắt giùm tôi núm ruột
Núm ruột cuối cùng khai mạc cuộc đời tôi .
Tôi có người mẹ
Tên là Nguyễn Đồng
Và cha tôi
Những người Tây Sơn hạ
Những người ấy bây giờ đủ cả
Duy có người bảo mẫu
Bây giờ không có ở đây
Thiếu tá Dienst bên kia trời Tây Đức
Có hay chăng giờ tôi ra chào đời
Bên kia trời người mãi mê công tác
Phút giây nào người có nghĩ đến tôi
Mẹ tôi nuôi tôi
Bằng những giọt mồ hôi
Bằng trí óc từng đêm rửa chảy
Và cha tôi cũng vậy
Ngày lại ngày qua mua gánh cuốc cày
Nhịn mặc, nhịn ăn góp lại nuôi tôi
Bằng tất cả chân tình.
Bằng niềm tin sắt đá.
Người Tây Sơn thì lúc nào cũng vậy cả
Đem giọt mồ hôi tưới lấy tương lai.
Tôi may mắn nhờ mẹ nuôi tận tuỵ
Mớm cho tôi từng miếng đá, ciment
Đúc xương tôi bằng cốt sắt dây đồng
Giọt mồ hôi nét nhìn cương quyết
Nên bây giờ tôi đầy khí tiết
Của tình thương người cha
Khối óc già của mẹ
Sự bền gan sắt thép, ciment
Cha tôi suốt đời vẫn nhớ
Mẹ tôi suốt đời vẫn nhớ
Ngày huy hoàng trời mở nhạc đăng quang
Vì hôm qua ngày giỗ tổ Đức Hùng Vương
Và hôm nay ngày sinh ra tôi đó
Các anh chị đừng lãng quên đi nhé
Có bao giờ người quên giỗ tổ đâu
Tôi nương theo ngày giỗ tổ nhiệm màu
Mười một, tháng ba, năm Mậu thân
Là ngày mở hội tưng bừng
Hương hoa nhạc trỗi huy hoàng xiết bao.
Và bây giờ tôi làm thân cung phụng
Núp bóng tôi người đẽo gọt tương lai
Ngồi trên tôi mà vẽ mộng ngày mai
Tôi không bảo nhưng xin người hãy nhớ
Hãy cùng nhau vun xới tương lai.
Các anh hãy nghe cha bảo
Này ngọc ngà châu báu
Đây xe xinh, đây nạm ngọc, đây vòng vàng
Và này đây "khối óc văn minh "
Con hãy chọn thứ nào con thích nhất
Rằng châu báu ngọc ngà quý thật
Song ngày mai huỷ diệt đâu trường tồn
Duy chỉ riêng một khối chữ trong lòng
Sẽ còn mãi đến khi nào con chết
Con bán chữ ăn không bao giờ hết
Thì ngọc ngà châu báu có ra chi
Có ngọc ngà châu báu mà ngu si
Thì chỉ luỵ cho thân mình thôi nhé
Chọn đi con " khối óc văn minh"
Gia tài kia con cất ở trong mình
Không ai cướp và không sao mất được.
Và các anh các chị hãy nghe
Lời mẹ tôi khuyên bảo:
"Ở đời không có gì quý bằng sự học
Ân huệ này chỉ dành cho tuổi xanh
Các anh chị chớ lãng quên
Mà bỏ phí đi quãng đời tươi đẹp
Sự học như con thuyền ngược nước
Không tiến ắt phải lùi
Cố chăm lên các con ơi
Ngày nay học tập ngày mai giúp đời"
Cây tương lai đã mọc lên
Các anh hãy vun xới nhé
Lật sách vở mà soi gương cũ
Lấy gương xưa ta hãy soi chung
Ngàn xưa vang tiếng Quang Trung
Non tây còn đó, tiếng hùng còn vang.
Tôi đứng bên bờ Côn Thuý
Nhìn qua thấy rõ đền Tây Sơn
Nhìn lên thấy rõ Mai Xuân Thưởng
Xung quanh tôi hùng danh vương thơm
Tôi đứng làm gương cho anh soi
Gương xưa còn đó gắng miệt mài
Ngày xưa áo vải nên danh tiếng
Quang Trung gương vàng soi tương lai
Như Liên - Trần Dzũ Sanh
Ghi chú.
- Délignon; Xưởng dệt của Pháp lớn nhất Đông dương
- Ông Thứ trưởng: Thứ trưởng giáo dục.
- Thiếu tá Dienst: Người hổ trợ sắt thép, ciment
- 11- 3 Mậu thân : Ngày cắt băng khánh thành
trường Trung học Quang Trung lúc 16 giờ 7 phút ngày 8-4- Năm 1968.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét