Thứ Năm, 6 tháng 12, 2012

Thơ : NGÀY QUA


SÁNG :

Tiếng mõ treo vách núi
Lời kinh đổ xuống ngàn
Ai đang còn vấn Phật
Giật mình chim hót vang

         

                    TRƯA:

                    Trên trời mây thả gió
                    Dưới cây ai tịnh thiền
                    Nắng dòm chùa trống hoắc
                    Hoa sứ rụng đầy hiên.

         

CHIỀU

Một tay đỡ nắng xế
Một tay gom bụi trần
Ai đùa với trời đất 
Đã bật cười dưới chân

                    TỐI

                    Hoàng hôn về tĩnh mặc
                    Ai đẩy cữa hư vô
                    Mênh mang dòng sinh diệt
                    Lần tràng hạt - Nam mô

                              Viên Minh
 
họa NGÀY QUA
                           19.12.12 
                                
SÁNG
Bóng mây choàng xuống phố
Màng khói phủ lên ngàn
Dụi mắt..hình trôi dạt
Sờ tai...tiếng vọng vang
TRƯA
Ngoài đường xe nhốn nháo
Trong tự người tham thiền
Nắng chọc chui song cửa
Gió đùa trốn dưới hiên
CHIỀU
Lăn qua nơi bụi lấm
Ngồi lại chốn hồng trần
Sỏi khóc đường gian trá
Đá cười ngõ thiện chân
TỐI
Huyền hoặc tay mò tới
Mơ hồ chân bước vô
Mang mang vùng sáng tối
Chợt thốt lời-nam mô!
                         Như Thơ
 
LẠI NGÀY QUA

Tứ thời lục thức đủ
Viên Minh ngũ uẩn đầy
Na - mô hà xứ Phật?
Đối cảnh sanh tâm ... Thiền!
 
 


          

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét