Thứ Tư, 6 tháng 3, 2013

THƠ NHƯ VŨ:


                  TỪ ĐỘ MAI VÀNG
  
            Ra đi ,
                                từ độ mai vàng
                         
            tấm thân là gió
            đại ngàn thông reo
                         
          chân chim
          qua suối qua đèo…
                         
          mây trôi đồng vọng
          trăng treo đỉnh đầu !
                         
          nhục vinh
          muôn vẻ muôn màu
                         
          qua cầu ngã nón
          cuối đầu chào nhau
                         
          hôm nay
          đến  tận ngàn sau
                         
          tâm không một vật
          nhìn nhau mà cười …

                   Sài Gòn 2013
                 Nguyễn Ngọc Thơ

                                                                       
                             SẮC  GIAO  MÙA

                           Tiếng chim hót , mùa xuân đang nhỏ giọt
                           Đất trời say xanh trải mộng mênh mông
                           Nắng đong nắng ấm tình hoa đầy nội
                           Nụ  yên bình ong , bướm lượn đào nguyên
                           Đêm nguyên tiêu ru khúc đàn yếm nguyệt
                           Dạ bồi hồi đưa hạ đỏ tương tư …

            Gió ơi gió , mùa thu khơi tiển biệt
            Lá rơi vàng phơi xác úa tàn giông
            Mây trút nước cành trơ cây lặng ngó ?
            Se cô đơn sắc ủ sợi  hoàng hôn
  Nén niềm đau chắt chiu từng nhịp thở
  Buốt nhức tận lòng  xám rét tình đông !

                Đời cứ thế ,mùa đan mùa xa nhớ
                Dấu thời gian sông núi chảy tràn hương
                Lịm mắt biếc những phút giây nồng tím
                Ngất ngây cười sóng vỡ gọi trùng dương
                Nguồn ân ái lay bể người mắc nghẹn
                Trắng bài ca cội rễ hóa thiên thu …

                                          Sài Gòn 2013
                                                Nguyễn Ngọc Thơ  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét